Khi một cuộc hôn nhân tại Đức kết thúc, việc phân chia tài sản tuân theo một nguyên tắc pháp lý rõ ràng được gọi là 'cân bằng lợi tức'. Hiểu rõ quy định này là điều cần thiết để đảm bảo quyền lợi tài chính cho cả hai bên sau ly hôn.
Nguyên tắc cốt lõi: cân bằng lợi tức gia tăng (Zugewinnausgleich)
Tại Đức, chế độ tài sản mặc định cho các cặp vợ chồng là 'cộng đồng lợi tức gia tăng' (Zugewinngemeinschaft). Điều này không có nghĩa là tất cả tài sản trở thành của chung, mà mỗi người vẫn là chủ sở hữu tài sản của riêng mình trong suốt thời gian hôn nhân.
Tuy nhiên, khi ly hôn, pháp luật quy định phải thực hiện việc 'cân bằng lợi tức gia tăng' (Zugewinnausgleich). Nguyên tắc này nhằm đảm bảo sự công bằng bằng cách chia đôi phần tài sản tăng thêm mà cả hai vợ chồng đã cùng nhau tạo dựng hoặc tích lũy được trong thời gian chung sống.
Tài sản nào được tính toán?
Để xác định phần tài sản tăng thêm, người ta sẽ so sánh tài sản của mỗi người tại hai thời điểm: ngày kết hôn (tài sản ban đầu) và ngày nhận được đơn ly hôn (tài sản cuối cùng). Chênh lệch giữa hai con số này chính là phần lợi tức gia tăng của mỗi người.
Các loại tài sản được đưa vào tính toán bao gồm:
- Bất động sản, nhà cửa
- Tiền tiết kiệm, các khoản đầu tư, cổ phiếu
- Các hợp đồng bảo hiểm nhân thọ có giá trị hoàn lại
- Các tài sản có giá trị khác như ô tô, đồ trang sức
Thừa kế hoặc quà tặng cá nhân nhận được trong thời gian hôn nhân được coi là tài sản ban đầu và không bị chia. Tuy nhiên, bất kỳ sự gia tăng giá trị nào của tài sản thừa kế đó trong hôn nhân đều có thể được tính vào phần lợi tức gia tăng.
Quy trình phân chia diễn ra như thế nào?
Quy trình bắt đầu bằng việc cả hai bên phải kê khai trung thực tài sản ban đầu và tài sản cuối cùng của mình. Sau đó, lợi tức gia tăng của mỗi người sẽ được tính toán.
Người có mức lợi tức gia tăng cao hơn sẽ phải trả cho người kia một nửa của phần chênh lệch. Ví dụ, nếu người chồng có lợi tức gia tăng là 100.000 euro và người vợ là 20.000 euro, chênh lệch là 80.000 euro. Người chồng sẽ phải trả cho người vợ một khoản là 40.000 euro.
Các cặp đôi được khuyến khích tự thỏa thuận về việc phân chia. Nếu không đạt được đồng thuận, tòa án sẽ đưa ra quyết định dựa trên các quy định của pháp luật. Ngoài ra, quyền lợi hưu trí (Versorgungsausgleich) cũng là một phần quan trọng và thường được xử lý riêng trong thủ tục ly hôn.
Vũ Bình Minh ©Báo TIN TỨC VIỆT ĐỨC