Trong tiết học của thầy giáo Mỹ, sau khi yêu cầu học sinh kể lại tóm tắt câu chuyện, thầy bắt đầu đặt ra những câu hỏi:

Thầy: Các con thích nhân vật nào trong câu chuyện? Nhân vật nào mà con không thích, và tại sao?

Học sinh: Con thích Lọ Lem và Hoàng tử. Lọ Lem tốt bụng, đáng yêu, tốt bụng và xinh đẹp. Con không thích mẹ kế của Lọ Lem và em gái của cô ấy, họ xấu bụng.

Thầy: Trong câu chuyện, Lọ Lem đã lên chiếc xe ngựa lúc 12 giờ đêm để về nhà. Thử tưởng tượng xem, nếu Lọ Lem không về đúng giờ đó thì chuyện gì sẽ xảy ra?

Học sinh: Quần áo đẹp, xe ngựa đẹp của cô ấy sẽ biến mất, cô ấy sẽ quay trở về với bộ quần áo nhàu nhĩ. Ôi, điều đó thật kinh khủng!

Thầy: Thế nên các con cần phải đi đúng giờ, nếu không các con có thể gặp rắc rối. Các con cũng cần chú ý xung quanh, tất cả mọi người đều sạch sẽ, xinh đẹp, các con cũng cần phải đảm bảo rằng mình sạch sẽ, nếu không mọi người sẽ không thích chơi với các con. Khi các con lớn lên và bắt đầu hẹn hò, nếu không giữ cho mình thật tươm tất, người yêu các con có thể thấy các con xấu xí, họ sẽ sợ đến ngất mất. (Thầy giáo giả vờ ngất xỉu, khiến cả lớp cười).

42 1 Truyen Lo Lem Qua Cach Day Cua Thay Giao My

Thầy: Được rồi, chúng ta có câu hỏi tiếp theo. Nếu các con là mẹ kế của Lọ Lem, các con có ngăn Lọ Lem đi dự dạ tiệc không? Hãy nhớ là phải trung thực nhé.

Cả lớp ngần ngại, không trò nào giơ tay. Cuối cùng có một bé dũng cảm trả lời: Vâng, con sẽ không cho Lọ Lem dự tiệc.

Thầy: Tại sao thế?

Học sinh: Bởi vì mẹ kế yêu con gái của mình và chỉ muốn con mình được Hoàng tử để mắt tới.

Thầy: Đúng rồi. Tất cả chúng ta đều nghĩ rằng mẹ kế xấu xa, không đối xử tốt với người khác. Nhưng mà người mẹ đó rất yêu con mình. Các con hiểu không? Họ không xấu xa, đơn giản là họ không thể yêu con của người khác như chính con của mình.

Thầy: Câu hỏi tiếp theo. Mẹ kế không cho Lọ Lem đi dự tiệc, thậm chí còn bắt cô làm việc, nhốt cô lại. Nhưng tại sao cô có thể đi và trở thành cô gái đẹp nhất trong đêm tiệc?

Học sinh: Bởi vì bà tiên đã giúp đỡ cô ấy, cho cô ấy bộ quần áo đẹp nhất, biến quả bí ngô thành xe ngựa, chó và chuột thành người hầu.

Thầy: Đúng rồi. Vậy nếu Lọ Lem không có người giúp đỡ, cô ấy sẽ không thể tham gia tiệc được, phải không?

Học sinh: Vâng ạ.

Thầy: Nếu chó và chuột không giúp Lọ Lem, liệu cô ấy có thể trở về nhà vào phút cuối không?

Học sinh: Không ạ, và cô ấy sẽ thành công trong việc "dọa ma" Hoàng tử với bộ dạng của mình.

Thầy: Chính là như thế. Cô bé Lọ Lem có sự giúp đỡ của bà tiên đỡ đầu, nhưng chỉ bà tiên thôi là không đủ. Vì vậy, các con ạ, dù bất cứ nơi đâu, chúng ta đều cần bạn bè. Bạn bè của các con có thể không phải là những người có phép thuật, nhưng chúng ta cần họ. Thầy mong rằng các con có thật nhiều bạn bè.

Thầy: Nào, bây giờ thì các con hãy nghĩ về điều này nhé. Nếu Lọ Lem từ bỏ bởi vì mẹ kế không cho cô đi tiệc, cô ấy có thể trở thành vợ của hoàng tử không?

Học sinh: Không, cô ấy sẽ không thể gặp Hoàng tử.

Thầy: Đúng vậy. Nếu Lọ Lem không muốn đi tiệc, thì kể cả khi mẹ kế không ngăn cô lại, thậm chí ủng hộ cô đi, thì cũng chỉ là vô tác dụng. Ai quyết định việc Lọ Lem sẽ đi tiệc?

Học sinh: Là chính cô ấy.

Thầy: Đúng là thế. Mặc dù Lọ Lem không có mẹ yêu thương, mẹ kế không yêu thương cô, nhưng cô vẫn yêu thương chính mình. Khi Lọ Lem yêu bản thân mình, cô ấy đã tìm thấy những gì cô bé muốn. Thế nên nếu các con cảm thấy mình không được yêu thương, giống như Lọ Lem không được mẹ yêu thương, thì các con nên làm gì?

Học sinh: Yêu bản thân mình ạ!

Thầy: Đúng vậy. Không ai có thể ngăn cản mỗi người chúng ta yêu thương bản thân mình. Nếu con cảm thấy người khác không yêu mình, tự con hãy yêu thương mình. Nếu con thực sự yêu bản thân mình, các con sẽ tìm thấy những gì mà con cần. Không ai có thể ngăn cản Lọ Lem dự tiệc, không ai ngăn được cô trở thành vợ của Hoàng tử, ngoại trừ chính cô ấy, phải không nào?

Học sinh: Vâng ạ.

Thầy: Câu hỏi cuối cùng, theo con thì câu chuyện này có điểm gì phi lý?

Học sinh sau khi suy nghĩ rất lâu đã trả lời: Nửa đêm, mọi thứ đều về hình dạng cũ của nó, chỉ có giày thủy tinh của Lọ Lem vẫn không thay đổi hình dạng mà thôi.

Thầy: Các con thật thông minh. Ngay cả tác giả câu chuyện cũng có những lúc sai sót. Thế nên, sai lầm không phải là điều đáng sợ, đúng không? Thầy đảm bảo rằng nếu một trong các con trở thành nhà văn trong tương lai thì các con sẽ làm tốt hơn các nhà văn đó, phải không nào?

Nguồn: VnExpress.net




 

Báo TINTUCVIETDUC-Trang tiếng Việt nhiều người xem nhất tại Đức

- Báo điện tử tại Đức từ năm 1995 -

TIN NHANH | THỰC TẾ | TỪ NƯỚC ĐỨC