Ở trong nước, nhiều người không cần đi làm vẫn có tiền tiêu, bởi họ có nhà cho thuê và gửi tiết kiệm, nhưng ở nước ngoài hoàn toàn khác.

Tôi năm nay 52 tuổi, lấy chồng Tây, đang định cư ở Anh đến nay đã được 19 năm. Quan sát từ thực tế, tôi thấy một số người Việt sang nước ngoài định cư rồi vỡ mộng, không hòa nhập được với cuộc sống ở xứ người. Bởi họ tưởng rằng cuộc sống ở nước ngoài cũng dễ sống.

Tại nơi tôi đang định cư, tiền gửi tiết kiệm chỉ như là nhờ ngân hàng giữ hộ cho đảm bảo an toàn, còn lãi suất cực kỳ thấp. Nhà ở nước ngoài lại có giá rất cao, nên không phải ai cũng có tiền để mua vài căn nhà cho thuê.

Nếu bạn muốn đến thăm ai đó, hay hẹn họ đi chơi, bạn phải báo trước với họ cả tháng hoặc trước đó vài tuần để họ sắp xếp thời gian, để xem hôm đó họ có rảnh, có được nghỉ làm không, thì họ mới đón tiếp bạn được.

Khách đến nhà chơi ở lại qua đêm, là chủ nhà phải lau chùi nhà cửa, hút bụi sạch sẽ, chủ nhà sẽ làm phòng ngủ, thay toàn bộ chăn, ga, gối mới cho khách, khi khách ra về, cho dù khách chỉ ngủ lại một đêm, chủ nhà cũng lột toàn bộ vỏ chăn, ga, gối đó mang đi giặt. Ở nước ngoài không ai dùng vỏ chăn, ga, gối mà người khác đã dùng rồi, tất cả đều phải mới và sạch sẽ. Ly, cốc uống xong một lần cũng phải rửa sạch sẽ để người khác dùng, không ai dùng cốc mà người khác đã uống mà chưa rửa cả. Bếp, máy hút mùi, nấu ăn xong cũng lau chùi sạch sẽ, trong nhà mọi thứ lúc nào cũng sạch sẽ, không bụi bặm.

Nếu bạn làm việc cho công ty của người bản xứ thì nhất nhất phải tuân theo luật lệ của họ: không được đến chậm dù chỉ một phút, phải tuân theo tất cả nội quy của công ty. Bạn cũng phải thành thạo ngôn ngữ của người bản xứ, kèm theo kinh nghiệm làm việc, thì mới mong xin được việc làm. Nếu không phải người bản xứ, bạn phải nộp hồ sơ ít nhất là vài công ty.

Khi việc chuyển công ty lần thứ hai, tôi cũng phải nộp hồ sơ xin việc tới 10 doanh nghiệp và chỉ có bốn nơi gửi thư mời đến phỏng vấn, trong đó cũng chỉ một công ty nhận tôi vào làm. Đó là trước đó tôi cũng đã có kinh nghiệm làm việc gần bốn năm tại công ty cũ. Còn đối với lần đầu đi xin việc, có một người em kể với tôi rằng sau khi tốt nghiệp đại học, em gửi đến cả gần 100 hồ sơ xin việc cho vị trí kế toán, mà cuối cùng mới xin được việc làm kế toán tại công ty của người bản xứ. Bởi công ty nào cũng yêu cầu người xin việc phải có từ một đến hai năm kinh nghiệm.

Ở Anh, các công ty chỉ chú trọng đến kinh nghiệm làm việc, chứ không đề cao bằng cấp. Khi họ nhận bạn vào làm, họ cũng cho bạn thử việc một, hai tháng, nếu không đáp ứng được công việc thì họ sẽ sa thải bạn. Mọi thứ luật đều chặt chẽ, nhưng bên cạnh đó, bạn được đối xử tôn trọng, công bằng, mức lương họ trả cũng xứng đáng với công sức, trí tuệ bạn bỏ ra.

Trước khi ra nước ngoài, tôi lầm tưởng rằng lương cao thì chi tiêu thoải mái hơn. Thực ra lương cao nhưng chi phí mọi thứ cũng cao, hàng tháng phải chi trả đủ thứ tiền thuế, bảo hiểm, gas, nước, điện, tiền mua sách báo, trả cho người dọn vệ sinh, tiền xã hội (bao gồm tiền trả cho người thu gom rác, đèn bật ngoài đường, tiền cho cảnh sát bảo vệ, tiền cho người, công ty quét dọn làm sạch đường phố, tiền thuế xe ôtô lưu hành hàng năm, thuế cho đội cứu hộ khi xe gặp tai nạn hay bị hỏng giữa đường, tiền bảo hiểm nhà hàng tháng, tiền phát tâm từ thiện hàng tháng, tiền tham gia hội viên...) và nhiều thứ khác nữa.

Một gia đình hai người mỗi tháng trung bình cũng chi tiêu từ 2.000 bảng Anh trở lên (khoảng hơn 60 triệu đồng). Ở nước ngoài, muốn làm bất cứ thứ gì, bạn cũng phải đợi cuộc hẹn. Ví dụ như bạn muốn đi cắt tóc hay làm móng tay, cũng phải gọi đến rồi hẹn trước với salon vài ngày. Nhà tôi muốn sơn lại tường, cũng phải đợi cuộc hẹn gần một tháng người ta mới tới làm. Cho nên nhiều người sống ở nước ngoài, nhưng gì thấy khả năng có thể tự làm được thì làm luôn cho nhanh, đỡ phải đợi chờ lâu và giá lại rất rẻ.

Ở nước ngoài, tiền công làm mọi thứ rất đắt. Nếu mua thực phẩm về tự nấu thì rẻ, nhưng nếu bạn ăn ở nhà hàng thì vô cùng đắt đỏ. Ví dụ, một bữa bò bít tết, nếu mua về nhà làm chỉ hết 25 bảng Anh, kèm món súp khai vị, món tráng miệng, tổng cộng một bữa cho hai người ăn cũng chỉ hết khoảng 40 bảng. Nhưng nếu ăn ngoài nhà hàng thì hai người ăn như vậy cũng chi hết gần 100 bảng.

1 Vo Mong Ra Nuoc Ngoai De Song Hon O Viet Nam

Cuộc sống ở nước ngoài là như vậy, nhưng đồi lại, cuộc sống ở đây rất đáng sống, đó là khí hậu mát mẻ, con người không bị mệt mỏi vì nóng bức, môi trường, khắp mọi nơi đều sạch sẽ. Đồ ăn, thực phẩm, hoa quả an toàn, không bị ngâm tẩm hóa chất. Ở Anh cả người đi làm và không đi làm, đến 67 tuổi đều được tiền lương hưu. Nếu ai đi làm thì sẽ nhận được cả lương hưu của công ty và nhà nước chi trả. Người 60 tuổi trở lên được đi xe buýt miễn phí. Phụ nữ, người già, trẻ em được tôn trọng, được chính quyền bảo vệ.

Ở bên này, nếu bạo hành gia đình, ai vi phạm có thể bị cảnh sát tạm giữ và phải nộp phạt nặng, vi phạm ba lần sẽ bị bắt giam. Khi ly hôn, cho dù tài sản, nhà cửa của chồng thì vợ cũng được ưu tiên ở lại nhà trước, tài sản sẽ chia đôi sau. Trẻ em cũng được bảo vệ nghiêm ngặt, không ai được đụng chạm, sờ mó khi chưa được sự cho phép của cha, mẹ các bé.

Nếu phải gọi cấp cứu khẩn cấp, xe cứu thương sẽ đến ngay để hỗ trợ bạn. Trên đường xe chạy, khi hú còi, các xe đang lưu thông trên đường phải dừng lại, lái dẹp vào một bên để nhường đường cho xe cấp cứu, xe cứu hỏa cùng vậy. Về y tế, khám chữa bệnh, mọi người đi làm đóng thuế đều có bảo hiểm. Nên khi đi khám hay bị trọng bệnh, kể cả phải mổ, người dân đều được miễn phí hoặc chi trả rất ít tiền tùy theo từng bệnh.

Bác sĩ, y tá bên này cũng luôn nhẹ nhàng, tươi cười với người bệnh. Khi tôi phải phẫu thuật cách đây mấy năm, bác sĩ gây mê nắm tay tôi trong suốt ca mổ để hỏi han, trong khi bác sĩ mổ luôn miệng động viên: "Em cố gắng nhé, chị sẽ cố gắng làm rất nhẹ nhàng cho em". Phòng mổ còn có nhạc nhẹ không lời du dương. Chồng tôi được đứng một bên nắm tay tôi, làm cho tôi cảm thấy bớt sợ hãi.

Trên đây là những chia sẻ rất thật của tôi - một người có gần 20 năm định cư ở nước ngoài. Hy vọng những điều này sẽ giúp mọi người hiểu thêm về cuộc sống ở trời Tây, có những cân nhắc thiệt - hơn kỹ càng, trước khi đưa ra quyết định có nên ra nước ngoài làm việc, sinh sống lâu dài hay không? Tất nhiên, mỗi người sẽ có một hoàn cảnh, điều kiện, sở thích riêng, nên sẽ không có đáp án nào đúng cho tất cả. Chỉ có chính bạn mới biết điều gì là phù hợp nhất cho mình mà thôi.

Kim Anh Logan




 

Báo TINTUCVIETDUC-Trang tiếng Việt nhiều người xem nhất tại Đức

- Báo điện tử tại Đức từ năm 1995 -

TIN NHANH | THỰC TẾ | TỪ NƯỚC ĐỨC