Một thể hiện sự chì chiết mỉa mai với mệnh đề khái quát “Việt Nam không làm nổi con ốc vít”.
Góc nhìn


Tiến quân ca là Quốc ca của đất nước, đã được Quốc hội phê chuẩn, vì thế cái văn bản cấp phép của Cục Nghệ thuật biểu diễn bỗng trở thành trò cười.

Khi tôi còn ở Đức, một người Việt đã móc ngoặc với giới buôn lậu đồ cổ, với hải quan, mang cả trống đồng từ Việt Nam sang bày bán công khai ở một tiệm bán hàng đỗ cổ của anh ta tại Potsdam.

Ra nước ngoài, người Việt không ông ổng gọi nhau ở sân bay, không hút thuốc bừa bãi, không nhổ toẹt ra
...
Trong số những nguồn cơn khiến người ta độc ác, tàn tệ với nhau, ác vì miếng ăn là điều kinh khủng nhất.

Mẹ tôi nể phục mấy cô gái Hà Nội lắm. Dưới con mắt của người nhà quê ra Hà Nội làm việc vặt, bà thấy các thiếu
...
Sống gần 30 năm ở Đức, buôn bán khắp hang cùng ngõ hẻm, tôi hiểu rằng, cái vỉa hè thuộc về người đi bộ.