Trong các cuộc gặp thượng đỉnh, từng cử chỉ nhỏ đều mang thông điệp quan trọng. Một khoảnh khắc đối lập giữa cái cúi đầu khiêm tốn và tư thế đứng đút tay vào túi quần đã dấy lên cuộc tranh luận về sự tôn trọng trong văn hóa ngoại giao.

Ngon Ngu Co The Trong Ngoai Giao Thong Diep Tu Cai Cui Dau Va Doi Tay Trong Tui Quan

Ngoại giao không chỉ là những lời phát biểu chính thức hay các văn kiện được ký kết. Đôi khi, một khoảnh khắc im lặng, một cử chỉ vô tình lại có thể truyền tải nhiều thông điệp hơn cả ngàn lời nói, tạo nên những diễn giải sâu sắc về mối quan hệ giữa các quốc gia.

Một hình ảnh đối lập về ngôn ngữ cơ thể trong một cuộc gặp chính thức đã thu hút sự chú ý của dư luận quốc tế. Trong đó, phong thái của hai nhân vật tạo nên sự tương phản rõ rệt: một người cúi đầu theo nghi thức trang trọng, trong khi người còn lại đứng với đôi tay đút trong túi quần.

Cái cúi đầu và biểu tượng của sự tôn trọng

Người Nhật có câu ngạn ngữ nổi tiếng: Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu!
Họ gửi đặc phái viên qua Trung Quốc không phải để rút lại lời nói của bà thủ tướng Nhật mà là khẳng định nó.
 
quan chuc trung quoc và nhat
 
Theo NHK, hôm thứ Ba, Vụ trưởng Vụ các vấn đề châu Á và châu Đại Dương thuộc Bộ Ngoại giao Nhật Bản Kanai Masaaki đã hội đàm với Cục trưởng Cục các vấn đề châu Á thuộc Bộ Ngoại giao Trung Quốc Lưu Kính Tùng cùng một số quan chức khác của phía Trung Quốc.
 
Ông Kanai rời trụ sở Bộ Ngoại giao Trung Quốc trước 2 giờ chiều theo giờ địa phương. Cuộc hội đàm dường như đã kết thúc, nhưng ông không trả lời câu hỏi của phóng viên khi rời đi.
 

Trong nhiều nền văn hoá, đặc biệt là ở châu Á, hành động cúi đầu là một biểu hiện sâu sắc của sự khiêm tốn và tôn trọng.

Nó không chỉ là một nghi thức xã giao mà còn mang ý nghĩa công nhận vị thế và tầm quan trọng của người đối diện. Trong bối cảnh ngoại giao, cử chỉ này thể hiện thiện chí và sự sẵn sàng hợp tác một cách chân thành.

Ý nghĩa của tư thế tay đút túi quần

Ngược lại, hành động đút tay vào túi quần trong một bối cảnh trang trọng thường được diễn giải theo nhiều cách tiêu cực. Dù trong một số nền văn hoá phương Tây, đây có thể được coi là một tư thế thoải mái, nhưng trong không gian ngoại giao chính thức, nó lại dễ dàng bị xem là biểu hiện của sự thiếu quan tâm, sự tự phụ hoặc thậm chí là coi thường. Cử chỉ này có thể phá vỡ không khí trang nghiêm cần có và gửi đi một thông điệp sai lầm về sự bình đẳng trong quan hệ.

Tranh cãi về "khác biệt văn hoá"

Một số ý kiến cho rằng đây chỉ đơn thuần là sự khác biệt văn hoá và không nên bị diễn giải quá mức. Tuy nhiên, các chuyên gia về nghi thức ngoại giao nhấn mạnh rằng sân chơi quốc tế có những quy tắc bất thành văn, nơi các nhà lãnh đạo và nhà ngoại giao được kỳ vọng sẽ tìm hiểu và tôn trọng văn hoá của đối tác. Việc lựa chọn một cử chỉ bị coi là quá thân mật hoặc thiếu trang trọng khó có thể được biện minh hoàn toàn bằng "phong cách cá nhân".

Nó có thể cho thấy sự thiếu chuẩn bị hoặc một thông điệp ngầm về vị thế quyền lực, đi ngược lại tinh thần đối thoại và tôn trọng lẫn nhau. Cuối cùng, những khoảnh khắc như vậy nhắc nhở rằng trong quan hệ quốc tế, không có chi tiết nào là nhỏ. Thái độ, dù được thể hiện qua lời nói hay ngôn ngữ cơ thể, đều góp phần xây dựng hoặc làm xói mòn niềm tin, chứng tỏ rằng sự tôn trọng vẫn là nền tảng không thể thiếu trong mọi cuộc đối thoại.

Phạm Hương ©Báo TIN TỨC VIỆT ĐỨC

 

 




Báo TINTUCVIETDUC-Trang tiếng Việt nhiều người xem nhất tại Đức

- Báo điện tử tại Đức từ năm 1995 -

TIN NHANH | THỰC TẾ | TỪ NƯỚC ĐỨC


2025