Không có những lời hoa mỹ hay những dự án ảo, con đường làm giàu của hai cụ được đúc kết bằng hai chữ vàng: CHỮ TÍN. Đây chính là nền tảng vững chắc cho mọi thành công mà họ đạt được.
Bí quyết làm giàu từ chữ tín
Con trai của cụ Trịnh Văn Bô đã chia sẻ rằng, bí quyết kinh doanh của cha mẹ ông rất đơn giản: "Rất coi trọng chữ tín. Đó là bí mật và cũng là bí quyết vàng trong mọi giao dịch".
Lời khẳng định này cho thấy tầm quan trọng của uy tín trong kinh doanh, đặc biệt là trong những thời kỳ khó khăn.
Uy tín vượt qua cả giá trị vật chất
Mức độ "chữ tín" của hai cụ lớn đến nỗi, nhiều thương gia nước ngoài chưa từng gặp mặt nhưng chỉ nghe danh tiếng đã tin tưởng gửi hàng về cho hiệu vải Phúc Lợi của hai cụ bán trước.
Thậm chí, các thương lái Trung Quốc cần mua vải để hai cụ có tiền mặt ủng hộ cách mạng, họ đã chuyển tiền trước mà không cần xem hàng. Họ tin tưởng tuyệt đối, đến mức nói rằng: "Tiền trao rồi, hàng cứ để kho ông bà, chúng tôi chưa cần lấy vội". Đó chính là đỉnh cao của sự nghiệp kinh doanh, nơi uy tín được coi trọng hơn cả tiền bạc.
Để xây dựng được "Chữ Tín" vĩ đại ấy, là cả một quá trình lao động miệt mài và sự tỉ mỉ đến từng chi tiết.
Cụ bà Hoàng Thị Minh Hồ đã từng thức khuya cần mẫn kiểm duyệt từng đơn hàng để đảm bảo không có bất kỳ sai sót nào xảy ra. Những quyết định táo bạo nhưng chắc chắn của hai cụ, như việc bỏ ra 20 vạn đồng Đông Dương để mua dây chuyền dệt, xây dựng một nhà máy rộng 3 hecta, đã góp phần đưa lụa Việt Nam vươn ra thế giới.
Họ làm giàu bằng cách tạo ra những sản phẩm thực sự có giá trị.
Và khi đã đạt được sự giàu có, triết lý sống của họ càng khiến chúng ta phải suy ngẫm: "Buôn bán 10 đồng thì giữ lại 7 đồng, còn đâu giúp đỡ người nghèo và làm việc phúc đức. Khi cần nuôi nền độc lập thì cống hiến tất cả".
Dù đã là những người giàu có bậc nhất nhì Hà thành, với kho lụa chất cao như núi, gia nhân tấp nập phục vụ, sở hữu những căn nhà mặt phố đắc địa, hai cụ vẫn không để bản thân hay gia đình đắm chìm trong thú vui vật chất tầm thường. Thay vào đó, tâm trí họ luôn hướng về vận mệnh của đất nước, dân tộc.
Khi Bác Hồ thăm nhà cụ Hoàng Thị Minh Hồ, Người đã từng nói với cụ rằng:
“Cô còn trẻ mà đã có cơ đồ sự nghiệp, có chồng con, tiền bạc. Cô chẳng có gì khổ cả”.
Bà đã khẳng khái đáp lại: “Cháu vẫn có một điều khổ, đó là nỗi nhục mất nước”.
Chính từ nỗi khổ lớn nhất đó, nỗi nhục mất nước, gia đình cụ đã sẵn sàng “cống hiến tất cả” cho sự nghiệp cách mạng.
Nhìn lại tấm gương sáng ngời của hai cụ, rồi đối chiếu với thực tại phũ phàng ngày nay, không khỏi khiến chúng ta xót xa. Con đường làm giàu bằng cách xây dựng NIỀM TIN và tạo ra giá trị cho xã hội, cho đất nước, cho dân tộc, hoàn toàn khác biệt với con đường làm giàu bằng cách "CHỘP GIẬT", "LỪA LỌC", hay "ÚP BÔ" niềm tin của hàng chục ngàn con người.
Một bên được lịch sử ghi danh và được hậu thế kính trọng. Một bên đối mặt với pháp luật, để lại sự oán giận và tan vỡ. Sự khác biệt ấy quá rõ ràng và là bài học đắt giá cho tất cả chúng ta.
Người Hà Nội