Thấy phong trào lấy chồng Đài Loan đang rộ lên, cô cũng ước muốn một ngày nào đó được làm dâu xứ Đài, để thoát khỏi chân lấm tay bùn. Biết đâu, sau vài năm cô sẽ cùng chàng rể Đài kiếm được ít tiền giúp gia đình xây cái nhà to nhất xóm.

 

 Ngày 11/6, Phó trạm trưởng Công an Cửa khẩu Tân Sơn Nhất, Đinh Thế Công, và đồng đội được lệnh “tiếp đón” 4 vị khách đặc biệt trên chuyến bay BL 693 No TPE-TSN từ Đài Loan hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất lúc 22h10′.

Họ là những công dân Việt Nam bị lừa sang Đài Loan làm “vợ” rồi bán vào các động mại dâm, và bị bắt “tiếp khách” trong nhà chứa tại Đài Bắc.

Trước đó, ngày 11/4, Phân cục Cảnh sát Tam Hiệp thuộc Cục Cảnh sát huyện Đài Bắc, Đài Loan, đã dẫn những phụ nữ này đến Văn phòng Kinh tế Văn hóa Việt Nam tại Đài Bắc trao trả cho phía Việt Nam, vì thế mới có cuộc hồi hương bất đắc dĩ của những người đẹp thích “ngoại” này.

“Thà làm ruộng Việt Nam còn hơn làm dâu xứ Đài”

Ở tuổi 17, Trịnh Thị Thu H. (trú ở xã Mỹ Đức, huyện Châu Phú, An Giang) được trời phú cho một khuôn mặt dễ thương và một thân hình cân đối. Vì nhà đông anh em nên cô chỉ được học hết lớp 2 rồi ở nhà làm ruộng.

Thấy phong trào lấy chồng Đài Loan đang rộ lên, cô cũng ước muốn một ngày nào đó được làm dâu xứ Đài, để thoát khỏi chân lấm tay bùn. Biết đâu, sau vài năm cô sẽ cùng chàng rể Đài kiếm được ít tiền giúp gia đình xây cái nhà to nhất xóm.

Những trận đòn thừa sống thiếu chết của các cô dâu Việt lấy chồng Đài Loan - 0

Ảnh minh họa

Một ngày tháng tư đẹp trời, cô đang đi chợ thì có một người đàn bà tên Phương cùng một ông Đài Loan chủ động gặp, gợi ý cô lấy chồng Đài Loan.

Tại cuộc gặp gỡ đó, hai người này vẽ ra trước mắt cô một tương lai huy hoàng. Không cần suy tính, cô chấp thuận ngay.

Ngày hôm sau, người đàn bà tên Phương điện cho cô tới đình Mỹ Đức để theo bà ta về Sài Gòn. Cô chỉ kịp báo cho cha mẹ biết rằng cô đi Sài Gòn tìm việc làm. Tới Sài Gòn, cô được ở một phòng trong một khách sạn nhỏ mà cô không biết tên.

Tại đây, cô được mai mối giới thiệu một người đàn ông Đài Loan tên Xẻn, khoảng 25 tuổi, nếu đồng ý làm chồng thì sẽ tiến hành làm giấy tờ.

Sau một tháng cùng người chồng tương lai ăn ở tại khách sạn, cô được đưa tới Đài Loan trên chuyến bay ngày 18/5/2000. Đặt chân tới Đài Loan, cô được người chồng tương lai đưa thẳng đến… nhà chứa.

Bàng hoàng vì giấc mộng của mình đã nát tan.

Cô không chịu tiếp khách, thế là một trận đòn không thương tiếc giáng xuống tấm thân ngọc ngà của cô.

Từ đó ngày đêm, cô liên tục phải tiếp khách mua dâm dưới sự cưỡng bức của chủ chứa.

May mắn, cô được Cảnh sát Đài Loan đưa ra khỏi nhà chứa về trại giam cho đến ngày về nước.

Nguyện vọng thiết tha của cô là nhanh chóng được trở về với gia đình, cô nói: “Thà làm ruộng Việt Nam còn hơn làm dâu xứ Đài”.

Về đến quê hương mà vẫn lơ ngơ như người mất hồn

Nguyễn Thị Ngọc H. sinh ra và lớn lên ở Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu. Gia đình có hai chị em nhưng H. chỉ học hết lớp 3 rồi bỏ học ở nhà làm ruộng. Vào tháng 5/2016, đang đi cắt lúa, H. gặp một người đàn bà tên Hai Kháng dụ cô lấy chồng Đài Loan.

Bà ta nói:

“Làm ruộng tối ngày không có tương lai, lấy chồng Đài Loan sung sướng mà chẳng phải làm gì, con A, con B xã bên… lấy được chồng Đài Loan, tiền xài không hết còn dư giúp gia đình mua xe máy, xây nhà lầu…”.

Nghe lời dụ ngon, dụ ngọt của mụ, hôm sau, H. khăn gói theo mụ ta lên TP HCM để tìm tương lai. H. được bố trí ở khách sạn Tân Hồng Ngọc, quận 1.

Tại đây bà Hai Kháng giao H. cho một thanh niên tên Pháp quản lý. H. chỉ được ở trong khách sạn, không được ra ngoài hoặc liên lạc với bất kỳ ai. 2 ngày sau, Pháp dẫn một người đàn ông tên A. Hùng, người Đài Loan, tới và giới thiệu là chồng tương lai của H.

Sau hơn một tháng, người đẹp cùng A. Hùng bay qua Đài Loan.

Chưa hưởng hết tuần trăng mật, A. Hùng đã bắt H. tiếp khách mua dâm tại nhà để kiếm tiền cho hắn. Ít ngày sau, thấy tiếp khách ở nhà chưa đủ, hắn chở H. đi nhiều nơi, buộc H. bán dâm cho khách làng chơi để tăng thu nhập. Lúc đầu, H. không chịu, bị hắn đánh cho thừa sống, thiếu chết.

Không chịu đựng nổi, H. âm thầm tìm cơ hội để trốn khỏi nanh vuốt của bọn buôn người này. Tháng 7/2016, H. đã tìm cách trốn thoát khỏi nhà A. Hùng.

Không biết tiếng Đài Loan, không biết tiếng Anh, H. nhịn đói và lang thang ngoài đường, nên bị cảnh sát kiểm tra bắt giữ. Sau một năm tại trại giam xứ Đài, H. mới được đoàn tụ với gia đình. Về đến quê hương mà có lúc H. vẫn còn lơ ngơ như người mất hồn.

Trường hợp Nguyễn Thị Ngọc A. không khác những cô gái trên là mấy.

Sinh ra và lớn lên ở Châu Phú, An Giang, trong một gia đình gồm 6 anh chị em. Mới 6 tuổi, cô đã phải đi làm ruộng mướn để phụ giúp gia đình.

Đầu năm 2017, chị ruột A. lấy chồng ở Vĩnh Long bị bệnh chết. A. qua phụ việc cho anh rể. Tại đây, A. gặp một phụ nữ chừng 40 tuổi, rủ A. lấy chồng Đài Loan. Không chần chừ, A. dọn đồ theo người đàn bà này lên Sài Gòn ngay trong ngày mà không cần báo tin cho gia đình.

Tại TP HCM, cô được thu xếp ở chung với một người đàn ông lạ hoắc trong một phòng khách sạn. Suốt ngày hắn xì xồ những gì A. không hiểu. Muốn làm gì là hắn ra dấu bằng tay, bằng chân.

Đâm lao phải theo lao, miễn là khỏi phải đi làm mướn, nghĩ vậy nên cô chấp nhận buông xuôi tất cả.

Ngày 25/6/2016, cô cùng người “chồng” tương lai và 3 người Đài Loan khác bay sang xứ Đài, lúc ấy cô mới biết tên “chồng” cô là A. Hải. Cũng như những cô gái khác, cô không hề biết “chồng” làm nghề gì, ở đâu, bao nhiêu tuổi.

A. là một cô gái mặn mòi, có duyên, nên khi qua tới Đài Loan, cô được A. Hải đưa về nhà sống chung một thời gian.

Hải cho cô đi thăm quan và nghỉ lại ở một số khách sạn (sau này, cô mới hay là hắn đem cô đi rao bán). Sau những ngày tháng trăng mật ngắn ngủi ở xứ người, cuối cùng, chuyện gì đến cũng phải đến.

Một hôm, A. Hải chở cô đến một nhà thổ và bắt cô phải làm việc ở đó. Cô khóc lóc van xin được làm vợ, và sinh cho hắn những đứa con tử tế. Phớt lờ những lời kêu khóc, hắn đấm đá cho A. một trận nhừ tử, khi tỉnh đòn thì cũng là lúc những tên ở nhà thổ ép cô phải tiếp khách. Cô cắn răng chịu đựng để mong có một ngày tìm được đường về quê mẹ.

Trong cái rủi có cái may, cô bị Cảnh sát Đài Loan bắt giữ và đưa về một trại giam. Cô bị đưa ra tòa án tại Đài Loan xét xử, nhưng sau đó được tha. Ngày hồi hương về Việt Nam, cũng là ngày kỷ niệm sinh nhật lần thứ 19 của cô. Thế là thời con gái lại là những năm tháng kinh khủng nhất của cuộc đời cô chỉ vì ham giấc mộng “vàng”.

Đau đớn hơn vẫn là trường hợp của Cao Thị Thu Th. (trú ở Châu Phú, An Giang), lúc “bị lừa” Th. chỉ mới 14 tuổi, đang là học sinh một trường trung học ở An Giang. Trong kỳ nghỉ hè, cô cùng bạn bè được nhà trường cho đi thăm quan Hà Tiên.

Tại đây, Th. gặp một người phụ nữ đi cùng một người Đài Loan trên một chiếc xe hơi đến làm quen.

Sau một hồi trò chuyện, “vì họ thấy Th. dễ thương, dễ mến, họ coi như con nên mới ngỏ lời rủ Th. đi du lịch Đài Loan”, mọi chi phí họ lo hết. Một chút bồng bột của tuổi trẻ, không chút đắn đo, cô nhận lời và leo lên xe hơi theo chân hai người khách lạ về Sài Gòn.

Cô được bố trí ở trong một khách sạn mà cô không biết tên, người đàn ông “không tên” này vẽ cho cô một viễn cảnh mà có lẽ trong mơ cô cũng không thấy.

Cô nghĩ mình sẽ từ một cô bé lọ lem thành một bà hoàng ở xứ Đài.

Đến ngày 26/6/2016, người đàn ông Đài Loan đưa cô ra sân bay Tân Sơn Nhất. Khi tới Đài Loan, cô bị bán ngay cho một chủ chứa.

Tại đây, cô bị nhốt trong một căn phòng và bị bọn này hãm hiếp. Cô chống cự liền bị chúng đánh đập dã man và đe dọa: “Không tiếp khách là chúng tao cho về với Chúa”.

Những ngày sau, chúng bắt cô phải tiếp những người đàn ông bặm trợn như những con thú, ở cái tuổi chưa là người lớn, hàng ngày phải tiếp hàng chục tên như vậy trước sự giám sát gắt gao của chủ chứa, cô thực sự bị khủng hoảng.

Rất may, một lần, cô được dẫn đi siêu thị mua sắm quần áo, cô trốn thoát và đi lang thang trong sự hoảng loạn, túi không tiền, bụng trống rỗng, bất đồng ngôn ngữ.

Cô cứ đi vô hồn như thế cho đến khi bị Cảnh sát Đài Loan kiểm tra giấy tờ, bắt giữ. Th. được chuyển đến một trại tạm giam và nhổ cỏ trong trại cho đến ngày về Việt Nam. Mãi đến lúc đặt chân tới quê hương, cô mới hiểu: Đài Bắc không thơ mộng như trong những cuốn tiểu thuyết tình cảm của Quỳnh Dao, ngược lại, với cô, nó là địa ngục.

 

Nguồn: Vietnamplus




 

Báo TINTUCVIETDUC-Trang tiếng Việt nhiều người xem nhất tại Đức

- Báo điện tử tại Đức từ năm 1995 -

TIN NHANH | THỰC TẾ | TỪ NƯỚC ĐỨC